VÀ NHƯ THẾ.. EM RA ĐI
Thơ: Thiên Gia Bảo
Và như thế em ra đi thầm lặng
Cuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôi
Em ra đi bẻ gãy nửa nụ cười
Trái tim tôi cũng héo sầu một nửa…
Bao ngày qua những buồn vui hai đứa
Chẳng thể nào níu giữ bước chân em
Vậy em đi chúc cuộc sống êm đềm
Sẽ thơ mộng như điều em mơ ước…
Tôi tập quên thứ tình không có được
Và yêu thương như gió thoảng xa vời
Nén thật sâu vào quá khứ chôn vùi
Lau nước mắt cho nụ cười sống lại…
Kể từ đây đến muôn đời mãi mãi
Đừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưa
Ngày em đi đau khổ đã dư thừa
Tim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…
Mai đôi mình phương trời xa cách biệt
Lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau
Xin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầu
Làm yếu lòng người đi thêm day dứt…
Mang cuộc đời ra đổi trao được mất
Ta còn gì ngoài hai chữ đau thương
Khi tình yêu đến đoạn cuối con đường
Trước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…
Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻ
Trong lòng nhìn về hai hướng xa xôi
Nhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồi
Thì chấp nhận đành thôi không níu kéo.
KHÔNG PHẢI TẠI CHÚNG MÌNH
Thơ: Thiên Gia Bảo
Em đừng khóc đâu phải tại chúng mình
Mà duyên số chia đường tình đôi ngả
Mọi đau thương anh nhận về tất cả
Người ra đi xin hãy cứ yên lòng…
Anh biết em nhận sính lễ theo chồng
Vì em có nỗi khổ riêng anh hiểu
Phận làm con đặt trên đầu chữ hiếu
Chút tình riêng đành khép lại âm thầm…
Mình xa nhau không phải tại lỗi lầm
Mà phận kiếp đã an bài hai đứa
Nào phải đâu ta vong thề bội hứa
Bởi tình duyên chỉ được có ngần này…
Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bày
Tình đôi lứa chia lìa nhau dang dở
Để tim yêu chết từ đây muôn thủa
Sẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư…
Chờ kiếp sau chẳng biết đến bao giờ
Nên nức nở mối tình không trọn vẹn
Vẫn còn đây dư âm lời ước nguyện
Mà chúng mình đôi nẻo đã ly tan…
Em đừng khóc khi duyên phận lỡ làng
Vì cuộc sống nẻo quan san vững bước
Dù hôm nay mình chẳng bên nhau được
Nhưng muôn đời anh yêu có em thôi…
Ta than trách cái số phận, cuộc đời
Cho gặp gỡ rồi chia xa mãi mãi
Yêu thương mất chỉ niềm đau đọng lại
Tình chia phôi không phải tại chúng mình.
NGÀY MAI NÀY..?
Thơ: Hạnh Ngọc
Ngày mai này đường đời hai lối rẽ
Cách xa rồi ta vẫn bạn bè nhau?
Bước chân đi lòng vương vấn nghẹn ngào
Đường hai ngả giấu lệ sầu đếm bước.
Ngày mai này trên nẻo đời xuôi ngược
Giữa bộn bề tất bật những lo toan
Người có còn lưu lại chút tình son
Chút nhớ nhung một thời vương hoa nắng?
Mai xa rồi chỉ mình tôi thầm lặng
Nhìn rán chiều thêm trống vắng lẻ loi
Hoa thẫn thờ mây như chẳng muốn trôi
Trong sâu thẳm nặng nỗi buồn thương nhớ.
Ngày mai này hai phương trời cách trở
Giận ông trời xui gặp gỡ làm chi
Để ngậm ngùi khi phải cảnh phân kỳ
Cho lưu luyến chân người đi kẻ ở.
…
Đã xa rồi người ơi thôi đừng nhớ
Hãy cố quên một thuở đẹp chung đường
Từ bây giờ xếp lại những mến thương
Hãy xem như mối tình duyên không nợ!
Gần rồi xa chuyện xưa nay muôn thuở
Bèo hợp tan cũng là lẽ thường tình
Gác nỗi buồn hướng mắt đón bình minh
Bước tiếp nối đến bến bờ an định.
BUÔNG
Thơ: Ngọc Hân
Bài thơ này em viết gửi cho anh
Là bài thơ với nỗi buồn man mác
Không giận hờn cũng không ai phụ bạc
Chỉ là mình đã đổi khác mà thôi
Khoảng cách hai ta có lẽ quá xa vời
Và suy nghĩ cũng của mỗi người cũng thế
Em chẳng thể cứ dửng dưng mặc kệ
Với những gì mình đã trót vấn vương!
Bởi đôi ta chẳng thể bước chung đường
Cố níu kéo cũng ngàn phương cách trở
Anh có thấu bao điều em lo sợ
Về một ngày ta vĩnh viễn mất nhau ?
Chia tay rồi ai mà chẳng đớn đau
Bởi những lúc khơi sâu miền ký ức
Cả những lúc tái tê nơi lồng ngực
Quặn thắt lòng, buốt nhức nỗi niềm riêng
Tình không còn những trong sáng hồn nhiên
Nên lo lắng phút thần tiên dần tắt
Nên sợ hãi chỉ riêng mình góp nhặt
Mảnh vỡ tình trong hiu hắt đắng cay
Em quyết rồi, đã đến lúc chia tay
Vậy anh nhé, nợ duyên này đã hết
Níu làm chi cho lòng thêm mỏi mệt
Em buông rồi, mình kết thúc thôi anh.
VĨNH BIỆT TÌNH YÊU
Thơ: Tùng Trần
Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâu
Anh với em chia hai đầu nỗi nhớ
Trời se duyên còn quên ban chữ nợ
Nên đôi ta đành dang dở cuộc tình
Lạc mất nhau đâu phải lỗi do mình
Ngày biệt ly mình lặng thinh không nói
Bởi tiếc thương ngày vui tan quá vội
Nên con tim cứ mang nỗi u sầu
Chúc em tìm được hạnh phúc mai sau
Chóng quên mau chuyện tình buồn một thuở
Đường tương lai ngập tràn hoa đua nở
Kỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm bao
Lỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sau
Mong chúng mình chẳng đau thêm lần nữa
Cũng từ đây con tim này đóng cửa
Bởi đường tình anh chọn lựa là em.
GỬI NGƯỜI TA
Thơ: Hạnh Ngọc
Từ bây giờ mình xa lạ nhé anh
Em không muốn nhưng thôi đành phải vậy
Em quan tâm, anh hững hờ không thấy
Tiếc làm gì? dù chỉ mấy lời thôi…
Kể từ đây, tình mình hết thật rồi!
Không lưu luyến cũng thôi còn chờ đợi
Đã hết rồi, anh đừng lời nhắn gởi
Em buồn nhiều nên chẳng nhớ chi đâu.
Anh vô tình, mắt em lệ vương sầu
Anh vẫn biết từ lâu em chân thật
Sao vô tâm cho tình ta lạc mất
Cho em hờn, em giận, có biết không?
Từ hôm nay em sẽ nhủ với lòng
Chẳng nhớ mong và xem như người lạ
Dẫu biển đời còn lắm con sóng cả
Đừng dắt dìu vì em đã giận anh.
CHIA TAY RỒI EM CÓ TIẾC..?
Thơ: Thiên Gia Bảo
Chia tay rồi em có tiếc anh không
Có ước mong chúng mình quay trở lại
Hay bàn chân em lạnh lùng bước mãi
Về một nơi ta chẳng thể chung đường…
Chia tay rồi em có thấy cô đơn
Lúc vắng anh có buồn không em hỡi
Dạo phố xưa có quen lòng chờ đợi
Hay bây giờ đã sánh bước cùng ai…
Chia tay rồi kỷ niệm có nhạt phai
Bài thơ cũ thấm hoài trang nước mắt
Có khi nào em cúi đầu gom nhặt
Mớ câu thề đã vàng úa trong tim…
Chia tay rồi có nhớ cũng đừng tìm
Mảnh ký ức đã chôn vùi rách nát
Em đã chọn đi chung đường kẻ khác
Đừng gọi về dĩ vãng chỉ thêm đau…
Chia tay rồi xin đừng nhắc tên nhau
Dù vô tình chỉ là câu chuyện phiếm
Xóa hết đi những dư tàn hoài niệm
Để lòng không day dứt lúc bên người…
Chia tay rồi em có thấy thật vui
Có ngậm ngùi những đêm dài mất ngủ
Tim có đau nghẹn ngào trong hơi thở
Miệng mỉm cười mà nước mắt trào tuôn…
Chia tay rồi ai đó sẽ tốt hơn
Sẽ yêu em như anh từng yêu chứ
Anh muốn hỏi một lần này thôi nữa
Chia tay rồi… Em có tiếc anh không ???
ĐI ĐI ANH
Thơ: Phương Tâm
Đi đi anh đừng bận lòng thêm nữa!
Níu làm gì chỉ nát rữa lòng nhau
Em xin nguyện dành lại trái tim đau
Vành khăn trắng tiễn cuộc tình ngang trái..
Hãy đi đi xin anh đừng ngần ngại!
Nói chi hoài chỉ tê tái tim em
Lời ái ân đã gửi trao ngày đêm
Xin hãy quên đừng nhớ thêm anh nhé!
Để tất cả trôi vào miền lặng lẽ
Vườn tình yêu sẽ không có đôi ta
Cứ đi đi hãy đến với người ta
Tình hai ta đến giờ là đã hết
Tình là chi sao khiến ta mỏi mệt?!
Yêu làm gì khi mất hết niềm tin?!…
HÃY BUÔNG TAY NHAU
Thơ: Ngọc Hân
Mình trở về là bạn của nhau đi
Em chán rồi chẳng muốn suy nghĩ mãi
Hãy xem như chuyện xưa là vụng dại
Những đắm say chưa tồn tại bao giờ
Tình đôi mình chỉ là một giấc mơ
Nên thôi nhớ, thôi đợi chờ mong mỏi
Phút xao lòng bước chân đi lạc lối
Lửa yêu thương sao chắp nối vẹn tròn
Thà trở về với cuộc sống cô đơn
Không mệt mỏi không giận hờn buồn bã
Thà cứ thế xem nhau như người lạ
Chẳng đau lòng khi tình đã bay xa !