Tập hợp những bài thơ Tết buồn nhất thế kỷ

Đêm Giao Thừa

Lại một năm qua vắng bóng ai
Giao thừa đi mất vẫn không hay
Mừng Xuân hớn hở nơi phương ấy
Đón Tết buồn thiu ở chốn này
Rót rượu ta mời ta vị đắng
Nâng ly bóng đãi bóng mùi cay
Xuôi dòng nước cuốn thuyền đi mãi
Bến cũ chờ trông đã mệt nhoài
(TTLy)

Tết Buồn

Xuân lại đến để lòng ai trống trải
Ở rất xa người em gái tôi thương
Nổi trôi dòng trong kiếp bạc đêm sương
Lòng u uẩn theo tà dương cay đắng

Con sóng vỗ lên tâm hồn chất nặng
Kiếp đọa đày chỉ im lặng riêng mang
Em thương ơi sao chua xót dặm đàng
Chơi vơi bước trong lỡ làng lỗi nhịp

Gió đông ngớt bàn chân em không kịp
Tết làm chi cho đau tiếp một dòng
Dáng hao hao chân bước vội lao đao
Đời nghiệp chướng sóng ào ào tơi tả

Xuân ai bảo rằng trời vừa thay áo
Đọng mắt em buồn ảo não đêm thâu
Tủi hờn lòng duyên phận khóc dầu dầu
Bao cay đắng rêu phủ màu em hết

Phố phường rộn mọi người tươi đón Tết
Riêng em tôi hồn lặng chết trong tim
Ướt mi cong lệ lòng giọt im lìm
Đi thui thủi Tết đừng tìm em nữa…
(Hồng Dương)

Nhớ Xuân Quê Nhà

Xuân ơi ! Đất khách lưu vong
Tha nhân chắc hẳn đợi mong xuân về
Nhớ xuân lòng dạ ê chề
Tình xuân ai nỡ bỏ bê lơ là
Nhớ ngày xuân ở quê nhà
Chim reo tiếng hót én bay la đà
Mừng vui tiếng trẻ reo ca
Pháo mừng đón Tết khắp xa xóm làng
Bánh chưng bánh tét cả dàn
Mứt gừng mứt bí tràn lan mọi nhà
Họ hàng bè bạn từ xa
Viếng thăm chúc tết tỏ bày tình sâu
Từ khi xuân cũ phai màu
Buồn vương nỗi nhớ héo sầu tả tơi
Xuân nay về khắp mọi nơi
Đón chào Xuân mới không thời tàn phai
(Phương Minh Nguyệt)

Thơ Treo Dưới Cội Mai Vàng

Xuân đang về trên đời tôi lữ thứ
Hay Xuân về hồn viễn xứ điêu linh
Không hoa tươi, hoa héo chẳng hoa tình
Không bánh pháo, một mình nâng ly nhạt

Xuân đong đưa hay tình xuân tôi lạt
Mà lòng buồn nhớ bóng dáng ngày xưa
Chiều hôm nay một chiều của cuối mùa
Người tri kỷ chả về vui Xuân nhỉ ?

Tiếng đàn Xuân như lời ai thủ thỉ
Sương xuống dần lành lạnh chỉ đêm nay
Ba mươi rồi… ba mươi chết nồng say
Tôi khắc khoải ôm mảnh tình đơn lạnh

Xuân về chưa sao tuyết rơi phủ trắng
Cánh én còn ngơ ngác đón Xuân sang
Ðêm giao thừa thơ vắt cội Mai vàng
Ðợi tri kỷ gieo vần thơ biệt xứ

Cố hương xa, rưng lòng người lữ thứ
Cội Mai vàng Xuân cô lữ buồn thiu !
(Phan Cát Linh)

Ăn Tết

Phen này ăn Tết tưng bừng
Cỏ hoang kết nụ chúc mừng thi nhân
Áo quần lấm bụi bâng khuâng
Lời thơ thế rượu mà dâng bạn hiền

Miếng cơm manh áo
Dẫu văn chương độc đáo, tuyệt vần thơ
Mì kiếm ăn mất hết cả thời giờ
Chữ nghĩa còn đâu để làm thơ chúc tết

Hồn tráng sĩ ngượng ngùng Trai-Đất-Việt
Chữ thi nhân hổ thẹn Bến-Sông-Mây

Ngày dang nắng chẳng rượu gọi là say
Thuở nâng ly cạn chén tao mày đâu có nữa
Chốn loan phòng nhện giăng đầy khung cửa
Cỏ đơm bông đón tết nửa vườn sân
Thôi thì cũng ráng mừng xuân
Thuyền về bến cũ quây quần cho vui
Có đâu cứ mãi ngậm ngùi…
(Trần Đại)

 

Chúc Tết

Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc
Bồng bế nhau lên nó ở non.

Bắt chước ai ta chúc mấy lời
Chúc cho khắp hết ở trong đời
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
Sao được cho ra cái giống người.
(Tú Xương)

Xuân Về Nhớ Cố Hương

Lầu ai lồng lộng khói hương
Thềm ai xác pháo phô trương màu hồng
Lênh đênh tóc rối cỏ bồng
Chiều ba mươi tết ai không nhớ nhà
Xứ mình lắm bướm nhiều hoa
Bờ tơ lá lộc tay ngà vin xinh
Mưa nhè nhẹ, nắng thanh thanh
Nên thơ ôi! Cả xứ mình nên thơ!
Hội xuân gió loạn đuôi cờ
Lòng xa vào đám nhặt thưa trống chèo

Xứ này biết mấy cô liêu
Nhớ thương nay sớm mai chiều mà thôi
Xuân về chẳng có hoa tươi
Nắng luôn cả sáu tháng trời không mưa
Ở đây ăn tết buồn chưa?
Rượu bia, hoa giấy và dưa đỏ lòng
Ba ngày tết nóng như nung
Hỏi phong vị ấy là phong vị gì?
Trót đà mang số sinh ly
Bao giờ tôi mới được về cố hương
Xuân về những nhớ cùng thương
Trời ơi! Muôn vạn dậm đường xa xôi!
Chiều ba mươi hết năm rồi
Nhà tôi, riêng một mình tôi vắng nhà
Tôi còn lận đận phương xa
Để ăn cái tết thật là vô duyên.
(Nguyễn Bính)

Tết Quê Hương

Xuân này nữa là mấy năm rồi nhỉ ??
Em xa miền đất mẹ rất thân thương
Ở nơi kia em thường gọi quê hương
Giờ xa lắm, nghìn trùng ôi biền biệt

Tết lại đến trong tim em thống thiết
Muốn thét gào vì nỗi nhớ dâng lên
Ở quanh đây cảnh vật cứ buồn tênh
Em thèm khát một chút mùa xuân mới

Trên quê ta cỏ cây xanh phơi phới
Hoa rộn ràng hoa chào đón xuân sang
Chim én bay ríu rít ở trên ngàn
Và nắng ấmsưởi mừng nàng xuân đến

Lũ trẻ thơ đua nhau mà tập tễnh
Áo mẹ may vải ấy vẫn còn hương
Đem ra khoe cùng tụi bạn thân thương
-Đồ tao mới, năm nay, ôi đẹp quá

Bao lì xì màu đỏ tươi của Má
Vẫn còn nguyên trong túi nhỏ thơm tho
Chạy tung tăng tìm người lớn “dở trò”
Vờ chúc tết để túi thêm đầy ắp

Kẹo mứt ngon, Ngoại đưa cho tới tắp
Bảo: “ăn đi, cho chống lớn nhé con,
Mày gầy gò, thân bé cứ tí hon
Thêm một tuổi, mà sao còn bé thế”

Đêm Ba Mươi giao thừa không về trễ
Tiếng pháo vang lồng lộng khắp muôn nơi
Trong lòng em nhòa lộn với đất trời
Chào năm mới niềm vui tươi hớn hở

Tết năm nay lòng em còn bỡ ngỡ
Vẫn chưa quen với tuyết lạnh kín vây
Vẫn còn thèm mùi hương tỏa ngất ngây
Và nhớ lắm, nhớ quê hương xa thẳm
(Vũ Ngân Chánh)

Chúc Tết

Năm mới sang, có đôi lời kính chúc
Chúc mọi người sức khỏe thật dồi dào
Chúc nhà ta vạn sự thỏa ước ao
Chúc đôi bạn hạnh phúc chào năm mới

Chúc những ai tuổi xuân đang phơi phới
Hãy vững tin và hướng tới tương lai
Đường tuy xa và cuộc sống còn dài
Nếu vấp ngã đứng ngay lên bước tiếp

Chúc chúng ta công thành trong sự nghiệp
Chúc từng người làm tốt việc bản thân
Chúc gia đình đoàn tụ khắp xa gần
Chúc tất cả đón xuân trong hạnh phúc.
(Vilove)

Nụ Cười Xuân

Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi

Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào

Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu

Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…

Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
(Xuân Diệu)