Những bài thơ “khóc cạn nước mắt” Em nhớ Anh

ĐÊM NHỚ ANH – Thơ: Phương Tâm

Đếm thời gian theo nhịp gỏ tàn canh
Đêm tàn lụi nỗi nhớ thành đầy ắp
Một mình em bên ngọn đèn héo hắt
Lơ đãng tìm một hình bóng xa xa…

Ký ức hiện về trong những ngày qua
Căng chặt buồng tim, nghẹn ngào nơi lồng ngực
Mơ anh về trong vòng tay rất thực
Ôm em vào lòng cho thỏa những đam mê

Anh ở nơi đâu sao mãi không về?!
Để em nhớ và mong anh nhiều thế!
Anh ơi anh nếu như mà có thể
Về với em như thế có hơn không…

Anh xa rồi….em đơn lạnh giữa nắng hồng
Trong lòng em như gió giông mưa tuyết
Vậy mà sao anh cứ đi biền biệt
Em nhớ anh em biết phải làm sao?!!!

SẼ MỘT NGÀY..! – Thơ: Ngọc Hân

Sẽ một ngày em bất chợt nhớ anh
Phút xao lòng bỗng thành ra yếu đuối
Trái tim yêu oằn mình trong mệt mỏi
Ngọn lửa tình khắc khoải những niềm đau

Sẽ một ngày ta bất chợt nhớ nhau
Dẫu thời gian có nhạt màu hẹn ước
Dẫu đôi ta rẽ về hai lối ngược
Dẫu trong lòng mọi vết xước còn nguyên !

Sẽ một ngày khi đối diện với đêm
Giọt nước mắt ướt mềm trang nhật ký
Và có lúc rơi vào cơn mộng mị
Dĩ vãng buồn thành tri kỷ yêu thương

Sẽ một ngày ta bất chợt vấn vương
Hình bóng cũ…dẫu ngàn phương cách trở
Dẫu trái tim không còn chung nhịp thở
Nhưng có ngày mình sẽ nhớ về nhau !

EM ĐANG NHỚ ANH – Thơ: Phương Tâm

Những lúc buồn em lại nghĩ tới anh
Em nghĩ tới vòng tay anh ôm chặt
Dẫu chúng ta chưa một lần gặp mặt
Nhưng tâm tưởng em thấy rất vui tươi

Như lúc này em thấy nhớ anh ơi!
Từng dòng tin không rời trong tâm trí
Tuy xa xôi mà luôn gần anh nhỉ?!
Chẳng phút nào em thôi nghĩ về anh…

Phương trời xa anh có được an lành?!
Có mong ngóng như lòng em chờ đợi?!
Dẫu chúng mình còn cách xa vời vợi
Trái tim si không vợi nỗi khát khao

Em tin là sẽ có một ngày nao
Mình bên nhau thoả bao ngày mong đợi
Tay đan tay nỗi niềm vui phơi phới
Khi tiết trời cũng vừa mới vào thu!

NHỚ!! – Thơ: Phương Tâm

Nhớ một người sao chẳng thể gọi tên
Cũng chẳng thể đến bên người mỗi lúc
Chỉ nhớ nhung có phải là hạnh phúc
Hay làm mình thêm một khúc ruột đau

Bảo quên rồi sao lại nhớ rõ lâu
Năm canh thâu hiện trong đầu kỉ niệm
Cả ngày dài đợi chờ nghe chuông điện
Đã từ lâu nỗi nhớ chiếm tâm tư

Yêu một người là phải như vậy ư…
Thu sắp qua Đông từ từ đang đến
Chỉ chờ mong có một lần người đến
Em đang như một ngọn nến trong mưa

Trong đêm lạnh nhớ lại kỉ niệm xưa
Ngày tươi hồng ngày mình chưa xa cách
Em lắng nghe từ bên trong huyết mạch
Tiếng tơ lòng đang hờn trách chính em…