Nhói lòng với những dòng thơ về tình đơn phương

DẪU CÓ RA SAO…

Thơ: Văn Trịnh Tạ

Dẫu thế nào …anh vẫn cứ yêu em
Mặc tình em không dành cho anh nữa
Trong tim anh…em luôn là ngọn lửa
Sưởi ấm hồn anh như thuở ban đầu
Dẫu thế nào…anh chẳng giận em đâu
Dù hai ta không chung câu thệ ước
Như giấc mơ…đâu dễ gì có được
Lệ trực trào…anh giấu ngược vào tim
Trong giấc mơ hoang hoải anh kiếm tìm
Từng kỷ niệm in sâu trong nỗi nhớ
Nghe đâu đây ..vẫn nồng nàn hơi thở
Của hai ta… bỡ ngỡ …nụ hôn đầu
Dẫu biết rằng tình đó đã chìm sâu
Con tim anh..nguyện trao em…mãi mãi
Mặc Trời kia bắt hai ta sớm phải
Lìa xa nhau trong cay đắng tủi hờn.
YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Thơ: Nguyễn Hưng

Kiếp đời này thượng đế đã ban ân
Được gặp em một lần trong vội vã
Nhưng em ơi…tình em còn xa quá
Cánh tay anh với đã vượt khỏi tầm
Giấu tình yêu đơn phương giữa lặng câm
Để trái tim khóc thầm từng đêm vắng
Biết trách ai đã gieo nên nghịch cảnh
Chỉ âm thầm nhặt nhạnh chút tình rơi
Vẫn dặn lòng yêu em mãi người ơi
Dẫu một mai non dời hay biển dịch
Trái tim kia vẫn cứng đầu ngỗ nghịch
Rỉ máu đào thương tích những vết đau
Dẫu biết rằng mình chẳng thể của nhau
Vẫn xin được gởi trao người tất cả
Em trâm khuê thân vàng cành ngọc lá
Anh xin làm sỏi đá lót chân son.
THƯƠNG THẦM
Thơ: Chử Văn Hòa

Người con gái anh thương thầm năm ấy
Cho lòng anh biết mấy nhớ nhung nhiều
Anh muốn mình được gọi lấy từ yêu
Sao khó vậy bởi một điều anh nhát
Những chiều hè nghe tiếng ve ca hát
Cành phượng hồng phai nhạt nắng oi nồng
Lúc chia tay em còn nhớ hay không
Dòng lưu bút được lồng trong trang vở
Những năm tháng cách xa anh rất nhớ
Anh thương thầm một thuở áo dài ơi
Ước gì đây của ngày đó một thời
Anh sẽ nói những lời yêu em nhất
Bởi tình anh yêu em là chân thật
Thời gian dài thực chất chỉ lặng câm
Nhớ về em anh lặng lẽ âm thầm
Và em đã ra khỏi tầm tay với
Em đã có một tình yêu thương mới
Hạnh phúc trong em phơi phới tương lai
Để lại trong anh những tiếng thở hoài
Thương thầm nhé để đêm dài đơn lẻ.

TÌNH MƯỢN

Thơ: Thiên Gia Bảo

Cho tôi mượn một bóng hình
Để ghép cho trọn mối tình đơn phương
Mượn một tiếng nhớ lời thương
Để thôi hiu hắt đêm trường lẻ loi…
Tôi muốn mượn một nụ cười
Cho hồn bay bổng giữa trời hoa mơ
Cho tôi mượn một nàng thơ
Gieo vào câu chữ đợi chờ thủy chung…
Mượn đôi chân nhỏ đi cùng
Con đường phía trước nở bừng hoa xuân
Mượn vòng tay ấm một lần
Ôm vào xóa kiếp phong trần cô đơn…
Cho tôi mượn một nụ hôn
Chưa từng nở hé vẫn còn trinh nguyên
Mượn làn tóc xõa nhung huyền
Để bàn tay vuốt về miền ước ao
Mượn một giọng nói ngọt ngào
Nghe như mật ngọt đổ vào buồng tim
Mượn luôn lời hứa làm tin
Mai có duyên hẹn mà tìm đến nhau.